Ai nức nở với giọng đàn Tư Mã nhạc sầu vương theo xác lá lạnh lùng rơi. Đàn làm chi buồn lắm Thoại Khanh ơi ta ray rứt bồi hồi sa ngấn lệ cầm chiếc đàn lên nghiêng vai cõng mẹ Tìm người thương khắp cả bốn phương trời Mẹ ơi đôi mắt của con nay đã mù rồi.
Chiếc tỳ bà chùng dây long phím vẫn u hoài theo những giọt mưa rơi. Đường sang Tề diệu vợi xa xôi tiếng ve ngân hòa lẫn tiếng xạc xào của những chiếc lá vàng rơi giữa một chiều thu. Trên đường về biên ải Đàn kêu tích tịch tình tang thiếp nay cõng mẹ tìm chàng chàng ơi.
Từ ngày phu phụ lìa đôi lệ em như thể lá rơi bên đường. Muôn dặm tìm nhau cho vẹn chữ cang thường. Mẹ già nua mái đầu sương điểm trắng em mỏi mòn máu thắm cạn buồng tim. Tìm anh như thể tìm chim chim bay biển bắc em tìm biển đông.
Dặm đường cát bụi gai chông bởi quá thương chồng em há ngại đường xa Chữ phu thê một ngày cũng nghĩa đạo vợ chồng em giữ vẹn tào khang Đêm quay tơ mỏi dưới trăng loang ngày mưa nắng tảo tần nuôi mẹ có ngờ đâu đất bằng nổi lên giông tố em phải bỏ quê nhà cõng mẹ dời chân. Dao vàng cắt thịt máu tuôn thành tâm nuôi mẹ thánh thần chứng tri. Kề vai cõng mẹ ra đi tròn câu hiếu đạo sá chi cơ hàn.