Mình em trong căn phòng trống Nỗi cô đơn vây quanh lòng mình Và em chợt nhớ anh người yêu dấu ơi Vì sao em không thể quên anh Những kỷ niệm xưa vẫn như còn đó Thời gian anh bên em tựa như giấc mộng Nhẹ nhàng lướt qua êm đềm chợt tan biến Chỉ còn lại nỗi nhớ nhung trong em
Ngày mai là em biết sẽ mãi xa anh Bầu trời đêm với những ánh sao sáng ngời Mọi vật xung quanh em trở nên yên bình Và em thầm khóc Giọt nước mắt ấy rơi vào trong tim Vì em sẽ đánh mất một tình yêu Tình yêu của hai chúng ta đẹp hơn muôn ánh sao
Không thể quên anh người hỡi Từng giọng nói bên tai em nghe thật gần Dù anh ở chốn xa kia lòng em xót xa Tựa cây khô cơn giông nước mát trong xanh Khi chúng ta không cùng hướng Thì tình yêu không thể xóa hết những vách ngăn Buồn đau sẽ phai nhạt dần Thầm mong ta sẽ nhớ về nhau Chuyện tình yêu đôi ta mãi mãi như giấc mơ Ngọt ngào sưởi ấm trái tim em