Lạc loài trong bao đêm thâu mình anh với đêm Muộn phiền khi em ra đi phủ vây lấy anh Lặng thầm bước trong cơn mưa một mình Bóng em giờ xa mãi (mãi xa).
Phải làm sao khi yêu thương giờ đã vỡ tan Phải làm sao khi con tim giờ đã héo tàn Chỉ còn lại đây cơn mưa nhạt nhòa Lòng anh nghe xót xa.
[ĐK:] Đừng để anh sống với tháng ngày mong nhớ Đừng để nước mắt rơi thêm hằn sâu trái tim Bao yêu thương nhạt nhòa theo khói mây Mà người nào đâu thấy.
Chỉ còn bóng tối vây quanh lệ cay khóe mi Xót xa bước chân người đi mãi không trở về Giọt nước mắt tàn theo tiếng mưa đêm.