Tự nắm tay mình(hợp âm)

Tác giả:


1. Nơi em [G] đến là nắng ấm của [D] ngày lạnh giá
Một thời [Em] em từng vẽ nên bao ước [Bm]
Nơi em [C] đến là [D] triền miên nỗi [Bm] nhớ về [Em] anh
Em từng mong [Am] anh xem anh là tất [D] cả.

2. Mặc sương [G] gió ngoài kia có dày [D] thêm một chút nữa
Mặc những đông [Em] sang có cứa nát tim em bằng [Bm] những lời hẹn ước
Anh là [C] gió em [D] là những khoảng [Bm] lặng mơ [Em] hồ
Anh đi [Am] qua cuộc đời em để [D] lại.

ĐK:
Những mảnh [G] vỡ ngày tình mình chia [D] đôi
Một bàn [Em] tay một thời từng yêu thương nhau đắm [Bm] say
Những ngày [C] mưa em kể chuyện đôi ta bằng [Bm] nỗi đau ướt [Em] nhòa
Ngày đông [Am] sang em thường nghe những bản nhạc [D] buồn năm xưa

Ký ức về [G] anh in đậm nơi tim [D] em
Hơn cả [Em] những bộ phim hay nhất em [Bm] đã từng xem
Những ngày cô [C] đơn em thường hay mơ bàn [Bm] tay anh níu [Em] lại
Nhưng sự [Am] thật chỉ có bàn [D] tay em tự [G] nắm tay em.