Tình duyên sầu vương(hợp âm)

Tác giả:


Gửi [Dm] nắng gió mây bay [Am] đi khắp trời
Bình [Bb] yên hai [C] ta giờ hai [F] nơi
Từng [Dm] phút đắm say yêu [Am] thương cất lời
Mộng [Bb] mơ dối [C] gian chi người [Dm] ơi.

T-ĐK:
[Dm] Trăng kia nay còn đâu phai mờ [Am] bóng ai
[Bb] Ta nhận lại đắng [C] cay ngang [F] trái
[Dm] Hoa kia nay phai tàn phận [Am] duyên hai ta lỡ làng
[Bb] Theo bước chân nàng về nơi [C] xa.

ĐK:
Còn đâu hạnh [Dm] phúc đôi ta mặn [Am] nồng thiết tha
[Bb] Bóng ai dần [C] xa nơi góc [F] xưa xế tà
[Dm] Ở nơi khuê phòng em có [Am] quay về không
[Bb] Sao lòng tôi vẫn [C] cứ trông [Dm] mong.

Giờ em vội [Dm] bước xa tôi giữa nghìn [Am] trùng mây trời
[Bb] Níu tay với [C] lấy riêng mình [F] tôi đơn côi
[Dm] Kiếp duyên không thành người chẳng [Am] nhớ câu thề xưa
[Bb] Mưa nay đã [C] tan chẳng về [Dm] nữa.

[Dm] Ta đem câu ca vào trong vần [Am] thơ
Ta đem yêu thương vẽ lên mộng [Bb]
[C] ai [F]
[Dm] Em mang hương hoa về cho người [Am] ta
Lấp kín tim ta rồi em dần [Bb] xa
[C] há hà [Dm] ha.

[Dm] Tình này ai [Am] thấu
[Bb] Vứt bao mộng [C] mơ u [F] sầu
[Dm] Lòng này chát [Am] đắng
Người [Bb] xa chốn [C] đây để lại anh [Dm] mang.

[Dm] Cô đơn dưới [Am] ánh trăng
Mình [Bb] tôi lẻ [C] loi em [F] hỡi
[Dm] Gió ngút [Am] ngàn
Mây [Bb] kia một [C] cõi nơi [Dm] này.

T-ĐK:
[Dm] Trăng kia nay còn đâu phai mờ [Am] bóng ai
[Bb] Ta nhận lại đắng [C] cay ngang [F] trái
[Dm] Hoa kia nay phai tàn phận [Am] duyên hai ta lỡ làng
[Bb] Theo bước chân nàng về nơi [C] xa.

ĐK:
Còn đâu hạnh [Dm] phúc đôi ta mặn [Am] nồng thiết tha
[Bb] Bóng ai dần [C] xa nơi góc [F] xưa xế tà
[Dm] Ở nơi khuê phòng em có [Am] quay về không
[Bb] Sao lòng tôi vẫn [C] cứ trông [Dm] mong.

Giờ em vội [Dm] bước xa tôi giữa nghìn [Am] trùng mây trời
[Bb] Níu tay với [C] lấy riêng mình [F] tôi đơn côi
[Dm] Kiếp duyên không thành người chẳng [Am] nhớ câu thề xưa
[Bb] Mưa nay đã [C] tan chẳng về [Dm] nữa.

ĐK:
Còn đâu hạnh [Dm] phúc đôi ta mặn [Am] nồng thiết tha
[Bb] Bóng ai dần [C] xa nơi góc [F] xưa xế tà
[Dm] Ở nơi khuê phòng em có [Am] quay về không
[Bb] Sao lòng tôi vẫn [C] cứ trông [Dm] mong.

Giờ em vội [Dm] bước xa tôi giữa nghìn [Am] trùng mây trời
[Bb] Níu tay với [C] lấy riêng mình [F] tôi đơn côi
[Dm] Kiếp duyên không thành người chẳng [Am] nhớ câu thề xưa
[Bb] Mưa nay đã [C] tan chẳng về [Dm] nữa.