Nói Lối
Bách Hoa ơi...
Lệnh của Phụ Hoàng vừa ban ra chiếu chỉ.
Buộc ta phải xa nàng,
để đính ước chuyện hôn nhân cùng Quận chúa Sở Bang hòa đôi duyên thắm.
Tình đôi ta thôi cách biệt từ đây.
Hồ Quảng
Điệu Ly Hận
Nàng ơi, giờ đây nói không thành câu.
Đành chia xa, Bách Hoa ơi lệ trào nghẹn lòng.
Hỡi ơi cao dày, đoạn đành phân ly, sầu vương ai oán.
Người ơi hỡi thấu chăng lòng ta,
bao ước mơ tan rồi,
vì lệnh Vua cha nên cách chia đôi đường từ đây.
Đêm khuya một mình, hoàng cung ta thương Bách Hoa.
Bao nhiêu ân tình giờ còn đâu nỗi đau triền miên.
Nàng ơi thấu chăng lòng ta.
Làm sao quên, khi đã yêu... quyết không hề quên.
Vọng Cổ (Câu 1)
Bách Hoa ơi ta muốn vượt dặm đường xa để đến tìm em cho thỏa lòng mong nhớ.
Nhưng vì chữ hiếu trung buộc lòng ta phải đổi lấy giang san hòa bình không chinh chiến,
đính ước hòa thân cùng Quận chúa Sở Bang theo sắc lệnh của... Vương... Hoàng.
Bởi định ước hôn nhân ta lỗi đạo với nàng.
Nhưng hỡi ơi giữa dòng chinh chiến,
ta phụ người cho đau nhói tâm can.
Còn gì đâu câu nguyện ước đá vàng,
duyên bẽ bàng Bách Hoa sầu đơn lẻ.
Nếu giờ đây ta mất nhau vĩnh viễn,
thì trái tim này cũng ngày đêm rỉ máu.
Vọng Cổ (Câu 5)
Bách Hoa nàng ơi, định mệnh trớ trêu trò đời dâu bể xui khiến hai ta gặp gỡ nhau chi để rồi cách biệt cố ngăn lệ sầu chất chứa trong tim nay giờ đây còn chi đâu người tình ơi thôi hãy quên đi nếu duyên không thành đành hẹn kiếp lai sinh ta lại nối nhịp cầu.
Sầu nỗi thương loan dang dở mối tình đầu.
Bách Hoa nàng ơi con tim mày vỡ vụn,
vắng em rồi đêm lạnh xuống hoàng cung.
Cạn chung rượu cho môi hồng thắm đỏ,
men rượu thêm nồng sao cay đắng đời ta.
Còn lại đêm nay một mình ta đó,
ta uống ta say cho quên hết cuộc tình.
Lưu Thủy Hành Vân
Ơi Bách Hoa nàng ơi ta mất nhau,
kìa trống vang liên hồi.
Đưa ta đi đến nơi xa chỉ còn niềm đau,
Nhìn kiệu hoa tiễn ta len đường.
Vọng Cổ (Câu 6)
Về Vọng Cổ - Xề 24 - Câu 6
Cùng Quận Chúa Sở Bang hai tâm hồn ngăn cách,
không yêu thương thôi vĩnh biệt muôn đời.
Ôi ly rượu mừng trong nước mắt chia ly,
tình Bách Hoa từ nay như đã chết.
Chết trong nỗi nhớ vơi đầy,
tình chung giữ vẹn kiếp này mình xa nhau./.