Quá khứ đóng băng(hợp âm)

Tác giả:


Ngày đông [G] đến mang thiên [C] đường mùa xuân cách [D] xa
Mang theo [Bm] cả tình yêu chúng [Em] ta
Anh đã [D] không tìm được thương [Am] nhớ nên trở [D] về.

Ngày đông [G] ấy em than [C] thở mùa xuân đóng [D] băng
Không nghe [Bm] lời trái tim của [Em] mình [D]
Dù vẫn [Am] muốn bên người, muốn yêu cùng người
Dù cho trăm [C] năm vẫn không muốn anh rời [D] xa.

ĐK:
Đừng hỏi em [Em] sống thế nào vui [C] không
Chính anh dặn [D] em chờ anh bước [G] qua
Chờ [D] anh đến [Em] trái tim toàn cô [C] đơn
Đến khi mùa [D] đông vòng tay xa [G] hơn.

Rồi con tim [Em] sẽ chỉ toàn tinh [C] khôi
Sẽ không bận [D] tâm tình yêu xót [G] xa
Rồi [D] gom hết [Em] nỗi mong chờ phương [C] xa
Vào câu [D] ca, khép trái tim từ [G] đây.