Nối duyên ông bà(hợp âm)

Tác giả:


Intro: [Bm][Em]-[A][Bm]-[G][D]-[Bm][Em]-[A][Em]

1. Em [Em] nghe, kể chuyện ngày [C] xưa, chuyện cái [Em] thuở cái [E] thuở ông bà mình
Tình yêu đẹp đậm [A] sâu như là câu điệu lý [Em] giao duyên
Nhà tuy nghèo mà [A] vui dây hồng tơ son sắt [Em] trăm năm
[D] Cho đến khi bạc [G] đầu vẫn vẹn [Bm] tròn tình nghĩa trước [B] sau.

2. Thương [Em] anh, cái buổi đầu [C] tiên, từ cái [Em] buổi cái [E] buổi anh rụt rè
Nhìn em từ ngoài [A] hiên nhưng lời thương nào dám [Em] đong đưa
Ngày qua ngày tình [A] trong xem như đã mặt ngoài còn [Em] e
[D] Anh hỏi xin một [G] lần cho anh [Bm] nắm tay ngà [Em] của em [D][Em]

ĐK: [Em] Ơi! Biết Anh thương [Am] thầm nhưng lời chưa ngỏ
[D] Biết anh chung [G] tình, nhưng còn bối rối
[A] Chỉ mong đôi [Em] mình như người xưa [Bm] trọn đời sắt [Em] son
Duyên đẹp [Bm] duyên mặn nồng thuỷ [Em] chung.

3. Em [Em] mơ chúng mình đẹp [C] đôi, như chuyện [Em] của chuyện [E] của ông bà mình
Dù không phải giàu [A] sang nhưng cùng chung mái ấm[Em] yêu thương
Rồi ta kể chuyện [A] xưa ngày đầu tiên hai đứa [Em] quen nhau.
[D] Anh hỏi xin trọn [G] đời cho anh [Bm] rước em về [Em] nhà anh [A][Em]