Thơ
Phố nhỏ lên đèn đêm lạnh rơi,
mình em lẻ bước giữa chơi vơi.
Anh đi nơi ấy mờ xa thẳm,
để nắng hắt hiu nhạt mây trời.
Lý Son Sắc
Em nhớ anh thật nhiều,
nên biết bao nhiêu ngày,
em lặng thầm riêng em,
trên con đường ngày xưa,
hai đứa chung hẹn thề,
mình bên nhau mãi không xa rời.
Dù cho bão giông cuộc đời,
tình anh chỉ riêng mình em,
mà giờ đây anh mãi xa em rồi,
người yêu ơi anh ở đâu mờ xa.
Vọng Cổ (Câu 1)
Không được kề vai cũng không có bài tay nào sưởi ấm.
Anh đã ra đi phương trời xa thẳm để lại mình em bao kỷ niệm... chưa... mờ. Hò 16
Hoa nở trên môi héo úa tự bao giờ. Hò 20
Phi Vân Điệp Khúc
Phi Vân Điệp Khúc (đoạn cuối)
Hỡi anh đâu rồi, những ngày bên nhau.
Đắp xây duyên tình ta hẹn ước.
Anh nói yêu em nhiều,
vai kề vai không hề cách xa,
sao giờ đây anh mãi xa tầm tay.
Về Vọng Cổ - Cống 32 - Câu 1
Trăng đợi chờ ai mây mờ che phủ,
em đợi chờ gì khi tình ta tan vỡ. Cống 32
Lý Cái Mơn
Từ ngày anh đi, đường xưa hiu hắt.
Phố nhỏ không anh, chỉ mình bước em lẻ loi,
lá khô rơi buồn theo nước mắt em nghẹn ngào.
Lời yêu thương vẫn còn bên tai, sao bóng anh mờ xa,
tâm tư này ai thấu nỗi niềm đau.
Về Vọng Cổ - Hò 16 - Câu 2
Vọng Cổ (Câu 2)
Anh ở nơi đâu có nghe lòng em nức nở,
thức trắng bao đêm thương nhớ chuyện đôi mình. Hò 16
Dưới ánh đèn khuya em gom góm ân tình. Hò 20
Đếm giọt tương tư em mơ hình tưởng bóng,
nghe gió trở mùa lòng chạnh nỗi cô đơn. Xê 24
Anh ơi hơn một lần em đã cố tìm quên,
đem dĩ vãng đốt lên thành tro bụi. Xê 28
Em gọi tên anh đây là lần sau cuối,
anh xa em rồi em nhớ nữa mà chi. Xang 32
Lý Bông Dừa
Đêm tàn chờ đón ai trăng gầy,
tình xưa quay gót buông tay giữ lại thêm đau.
Người đi người sẽ không quay về,
rao bán câu thề người dối gian đành sao.
Trời mưa trời nỉ non từng cơn,
càng yêu thêm hận nên càng chờ thêm đau.
Về Vọng Cổ - Xề 24- Câu 6
Vọng Cổ (Câu 6)
Gió tạt rèm thưa gió lùa qua song cửa,
lành lạnh không gian băng giá nửa tâm hồn. Xề 24
Bao đêm con phố lặng buồn,
đèn soi bóng nhỏ quay cuồng bước chân. Xê 28
Anh xa nỗi nhớ thêm gần,
thời gian tô điểm bạc dần yêu thương./. Liu 32