Ngắm Hoa Lệ Rơi (Tân Cổ)

Tác giả:


Tân Nhạc
Dẫu biết đôi ta đã từng trải qua
bao nhiêu năm thiết tha
yêu như vậy mà bây giờ lại xa lạ.
Con đường tình giờ anh một mình đành lặng thinh,
nhìn em bước về tay cầm tay vui đùa cùng với ai.
Ánh mắt đôi môi ta đã trót trao
nhưng tại sao đến hôm nay lúc hiện tại.
Em đã không còn được nhẫn nại.
Bên cạnh người tình mới em đã quên rồi,
để anh khoác lên thân mình màu đơn côi.

Ta đã từng hứa yêu nhau đến muôn đời sau.
Anh vẫn luôn khắc sâu nhưng hôm nay ân tình phai màu.
Còn gì nữa đâu và đành buông lơi những câu.
Ta phải xa rời nhau như hoa kia dần úa màu.

Trong lòng buồn mỗi khi anh ngắm hoa những dòng lệ rơi.
Em giờ đang khác đi, anh biết chắc chắn sẽ không còn cơ hội.
Đành vậy thế thôi, ân tình nay vỡ đôi.
Anh chúc em luôn nở nụ cười yên vui.

[Trong lòng buồn mỗi khi anh ngắm hoa những dòng lệ rơi.
Em giờ đang khác đi, anh biết chắc chắn sẽ không còn cơ hội.
Đành vậy thế thôi, ân tình nay vỡ đôi.
Anh chúc em luôn nở nụ cười yên vui.

Anh chúc em... Luôn nở nụ cười yên vui. ]

Vọng Cổ (Câu 1)
Thắm mãi trên môi chút nắng đơn côi, chút buồn xa xôi trong kỷ niệm.
Thôi nhớ mà chi em cứ đi đi, đoạn tình giờ chia hai lối rẽ, kẻ bước sang ngang người mang thương nhớ ngắm cánh hoa xưa anh mong đợi giấc... mơ... về. Hò 16

Vọng Kim Lang
Cho trái ngang nhiều hơn.
Cho bóng đêm thêm buồn.
Cho dẫu em thay lòng
sầu một mình oán than mình anh.
Em mang kiếp hoa phong trần
thì luôn cần chở che mà thôi.

Cuộc đời con người mang nhiều cay đắng.
Trót yêu thương người.
Tình xa vắng, mong manh.
Trái tim dẫu trao nguyên lành
mà người đành dẫm lên niềm đau.
Buông lơi giấc mơ tao phùng [1]
lòng thật lòng chúc em bình an.

Thời gian bôi xóa ưu tư trả câu hẹn thề trên môi.
Em tựa như làn mây trôi thôi níu chi ân tình xa xôi.

(Về vọng cổ - Hò 20 - Câu 1)

Thôi nhé từ đây như chiếc nhạn xa bầy. Hò 20

Kỷ niệm yêu nhau là những ngày vụn dại.
Gặp gỡ bên đời rồi cũng mãi xa xôi. Xê 24

Con nước lạc loài thương một kiếp hoa trôi.
Vì ngã rẽ tình chia đôi dòng định mệnh. Xang 28

Bỏ lại nơi này một nỗi nhớ không tên.
Hạnh phúc mong manh tìm quên trong cay đắng. Cống 32

Vọng Cổ (Câu 2)
Còn nhớ không em một chiều trên phố vắng.
Hai đứa đan tay tìm bóng nắng nghiêng dài. Hò 16

Anh có ngờ đâu nghịch cảnh đã an bài. Hò 20

Ánh sáng phù du tìm hoài không giữ được.
Em đổi thay rồi giờ sánh bước bên ai. Xê 24

Cứ ngỡ ân tình trọn kiếp chẳng phôi phai.
Anh có ngờ đâu giấc mộng dài rồi cũng vỡ. Xê 28

Nuối ngược niềm đau nhìn em cười rạng rỡ.
Ngắm đóa hoa tàn, trăn trở giọt sầu rơi. Xang 32

Lý Con Sáo
Em xa anh, để bước theo mối tình không duyên.
Ôi cuộc đời sao quá trớ trêu.
Trong tim tôi tan nát tơi bời,
vì em đã quên lời.

Hứa trọn đời tình ta chẳng phai.
Ai có ngờ đâu như gió thoảng mây trôi.
Mối tình đầu sao em nỡ quên.
Để giờ đây anh nát tan lòng đau.

(Về vọng cổ - Xề 24 - Câu 6)

Vọng Cổ (Câu 6)
Khóc một lần thôi rồi chôn vùi dĩ vãng.
Nước mắt cạn vơi ta quên lãng thương sầu. Xề 24

Duyên nợ bẽ bàng ai nhận lấy khổ đau.
Vụng dại hôm qua vết thương nào rỉ máu. Xê 28

Ngổn ngang, trăm mối tơ lòng.
Ngắm hoa sao dạ chất chồng đơn côi./. Liu 32