Mênh mang chiều thu(hợp âm)

Tác giả:


Người yêu [Am] hỡi! Chiều [E7] nay gió heo may [Am] về
Mùa thu [F] đến đìu [G] hiu hàng cây úa [C][C7]
Bên [C#dim] hiên [A7] ánh dương đã [Dm] tàn
Xa [Bdim] xa ánh trăng mơ [Am] màng
Đâu đây [D#dim] thoang thoảng ngọc [G] lan mênh [F] mang chiều [E] nhớ.

Người yêu [Am] hỡi! Thời [E7] gian thoáng theo mây [Am] ngàn
Mùa thu [F] ấy ngày [G] xưa mình cùng chung [C] lối [C7]
Nhưng [C#dim] nay [A7] đã xa nhau [Dm] rồi!
Bao [Bdim] nhiêu nhớ thương vời [Am] vợi
Tim tôi [G] luôn vẫn vẹn [E] nguyên hình bóng người [Am] yêu.

Chiều [Am] buồn trông theo cánh [G] chim bay về [G#dim] đâu xa [A7] mãi cuối chân [Dm] trời.
Lệ [E] vương trên đôi mắt [F] cay như giọt [E] sương đọng trên chiếc lá rơi
[Am7] Phím tơ ngân khúc [Dm] nhạc
[G7] Tiếng tiêu hòa tiếng [C] đàn
[Dm] Bài tình ca ngày [F] nao của hai chúng [E] ta
[F] Vẫn còn vọng [E] mãi.

Người yêu [Am] hỡi! Chiều [E7] nay lá thu rơi [Am] nhiều
Màu lá [F] úa vàng [G] hoe tựa màu dĩ [C] vãng [C7]
Đêm [C#dim] nay [A7] dưới trăng thanh [Dm] đầy
Trông [G] mây ước mơ sum [Am] vầy
Nơi [Bdim] đây tôi vẫn hằng [E] mơ hình bóng người [Am] yêu.