Làng tôi nghiêng mình soi bóng Hương Giang Những đêm trăng sáng long lanh giòng sông Dáng ai giặt yếm bên bờ dịu dàng Thả tiếng "khoan hò" theo nhịp chèo vọng xa Làng tôi những chiều khi gió lên khơi Nắng hanh phơn phớt pha hồng gò má Những cô thôn nữ trên đường về chợ Và tiếng sáo diều diu dặt buông lời thơ
Nhưng sao hôm nay ta trở lại quê hương Tuy con sông xưa vẫn êm đềm uốn quanh Còn đâu đồng xanh? Còn đâu gia đình? Còn đâu bóng hình mẹ già mến yêu? Nơi đây điêu linh Nơi đây quạnh quẽ Nơi đây chẳng còn bóng người ngày trước Nơi đây tang thương buông bức màn thê lương Quê hương còn đó nhưng người về đâu? Vì đâu thôn làng thành chốn nương hoang? Cớ sao bao cánh chim xa tổ ấm? Biết bao giờ gió tha hương trở về Cùng tiếng sáo diều dìu dặt lời nhạc xưa?
Sau bao thu qua oán than ngập quê hương Thu nay dâng lên gió thanh bình ngát hương Dập tắt sầu thương Dẹp hết u buồn Đồng quê tưng bừng dân cày ấm no Xua tan điêu linh Xua tan quạnh quẽ Nơi đây chẳng còn oán hờn ngày trước Quê hương vươn lên Xua bức màn thê lương Non sông chào đón bóng người ngày xưa Cùng nhau trở về nơi chốn yêu thương Lắng nghe câu hát yên vui ngàn hướng Lắng nghe lời gió êm đềm rì rào Cùng tiếng sáo diều hòa lại bản đàn xưa