Trăng Thu Dạ Khúc - Dây Đàn (Lâm Thụy Cẩm Nhung)

Tác giả: Lâm Thụy Cẩm Nhung


Lý con sáo:
Đêm qua chưa, sao mắt mẹ lệ mờ tuôn rơi.
Mẹ đợi chờ tin con, đang khơi xa trong lớp sóng dồi
từng cơn gió giật liên hồi.
Nơi quê nhà hay hung tin bão xa.
Bão phủ giăng muôn lớp sóng trùng dương
Thuyền không tìm được nơi náu nương
Sóng bủa vây đánh tan thuyền con.

Vọng cổ
Câu 1:
Đêm nay nữa là bao đêm không ngủ
Mắt lệ mờ trông mãi giữa khơi xa
Mẹ lo sợ như có điều gì mất mát
mẹ sợ con đi đi mãi không... về.

Nơi khơi xa cũng chẳng có tin gì
Bão đã phủ giăng mười phương tám hướng
nhưng con chưa kịp vào bờ trú ẩn mẹ ơi
Mái tranh nghèo gió xiêu vẹo xác xơ
Gió tạt phênh tre gió phủ ngang trời
nhưng mẹ không hãi hùng bằng cái lạnh trong tim
khi nghĩ đến con nơi ngoài khơi biển cả.

Câu 2:
Trong bóng đêm với ngọn đèn leo loét
mẹ thắp nhang khấn nguyện cho con mình.
Một cuộc mưu sinh trên sóng nước ba đào
Ngày con chọn thuyền bè làm kế sinh nhai
Mẹ lo sợ từng dêm thao thức
Mỗi bận con ra khơi là mẹ thầm khấn nguyện
Mẹ mong cho con được bình yên trở lại
Nhưng hôm nay bão đã nổi lên rồi
mà con của mẹ vẫn chưa về kịp mẹ ơi.

Nói lối:
Đã mấy ngày trôi trong tuyệt vọng
Mẹ lần dò đếm đốt ngón tay.
Năm ngày qua vẫn bặt vô âm tín
Thế rồi có người đến báo tin con
Điều mẹ sợ đã trở thành sự thật.

Câu 5: dáng mẹ liêu xiêu đổ gục trước hiên nhà
Mắt lệ rưng rưng với hình ảnh nhạt nhòa
Con của mẹ đang đứng đó
đang dõi mắt nhìn rồi lặng lẽ quay đi.
Mẹ cố gắng gượng đứng lên
quờ quạng bước cân chạy đến ôm con rồi mẹ khóc
nhưng hỡi ơi con chỉ còn là một chiếc bóng vô hình.

Sâm thương qua câu 6:
Than oán than cao xanh, ông bày chi
bày chi nghịch cảnh. Cho tóc tang phân ly
người bạc đầu khóc kẻ đầu xanh.
Mẹ lần tìm trong đêm
tìm con yêu con đã xa mẹ rồi.
Giờ đôi đường âm dương nhìn di
ảnh con nước mắt tuôn nghẹn ngào.

Ôi làng xóm đang yên vui bỗng trở nên tang tóc
Con mất cha vợ phải xa chồng.
Tiếng oán tiếng than từ những cõi lòng tan nát
có thấu hay chăng đến tận chín tầng trời
Biển cả cuồng phong đã nổi cơn thịnh nộ
vùi chôn bao mảnh đời dưới dòng nước bạc
Thương thay thân phận phường chài
Phải chịu thương tàn bởi bão lũ tang hoang.