Bốn mươi năm rồi người vẫn còn đây.../Bấy nhiêu năm rồi ..
Thời gian trôi qua nhanh ta vẫn /ngỡ như ngày nào...
Tuổi hồng thơ dại vẫn còn thoắt ẩn hiện đâu đây / trong tôi ./ bên tôi ...
Cuộc đời chìm nổi qua bao tháng năm /năm tháng trôi... cho ta suy nghĩ về một đời Người
- Thời gian Ơi ..xin dừng lại / đứng lại ...
Mùa xuân ơi bao giờ lại đến ...
Tình yêu ơi ..Trai tìm ai mau / mau hé mở ...
Để lỡ cho đời trôi dạt bèo rơi / lỡ làng
Để lỡ nhịp cầu bước sang tuổi xế chiều .....
Bốn mươi năm rồi ! Một kiếp người xôn xao.../ buông lơi
Tình yêu đầu đời phai lạt/ nhạt dần theo ngày tháng / năm tháng ...
Bóng dáng Mẹ Cha xa khuất tận chân trời ...
Tình yêu cho tôi hé mở ....thêm thèm khát ../.ham muốn , thêm hưng phấn thèm khát
Niềm tin cho toi những Tháng ngày yên vui .../rong chơi / đơn côi
Mùa xuân ơi bao giờ trở lại ...
Để cho ta vun đắp lại cuộc đời này ...
Mùa xuân ơi ..Trái tim ta tan chảy / tan dần ...như khô hạn ...
Để cho ta / tôi dừng bước chân lang thang ...trên một chặng đường dài .... ( Fine )
Ns Hoàng Minh Đan
THỜI GIAN và DĨ VÃNG