Về Cần Thơ tìm ánh trăng vàng trên sông mà chợt nghe giọng ai hát dân ca thấm tình Chèo thuyền về cho kịp chợ chiều Đường dù xa chẳng ngăn được ta Ơi bến Ninh Kiều vẫn đợi
Xuồng nhẹ trôi chờ ánh trăng tròn lên cao về kịp không một mình giữa mênh mông sóng trào Xuồng tròng trành theo nhịp chèo dồn Mặc dòng sông vẫn như ghẹo trêu Ơi tiếng nhịp chèo mau Thương em thì thăm Cái Răng Cần Thơ Bao nhiêu dòng sông vẫn như đợi chờ Phụng Hiệp đây đất mẹ phù sa Còn nhớ, nhớ quá câu lý chung tình em hát Trao nhau tình yêu ban đầu thơ ngây Xuồng em đây trăng vàng một ánh sáng soi tình ta Hậu Giang ơi chờ ánh trăng thề năm xưa Giờ biệt tăm xuồng không bến xuôi con nước ròng Xuồng dập dìu xuôi ngược mặt lòng Mà dòng sông vẫn như chờ mong Ôi Ninh Kiều là em