Ngày của đôi ta đã theo mưa bụi nhòa bởi em không thật thà yêu đương bằng ngôn ngữ điêu ngoa. Tình lỡ tiêu diêu trót mang thân bọt bèo. Xoáy trong cơn thủy triều bao kỷ niệm anh vẫn chắt chiu.
Ai bán vầng trăng đêm tàn mùa đông Đêm vắng bụi mưa anh lại làm thơ Lệ mi mặn ướt môi mềm bụi mưa vụn vỡ đêm này Cơn mưa bụi kỷ niệm nào nguôi Nhưng tôi vẫn cố nhủ với lòng mình đừng mãi vấn vương khi tình ta xa cách Cho dù giờ đây em đang vui sống bên người.
Ngày em vu quy tươi nở nụ cười. Anh sẽ chúc em với chồng sống vui hạnh phúc mơ ước đong đầy và rạng rỡ bước tương lai. Yêu đường nào cũng men đắng tình say anh sẽ cố nguôi ngoai không vấn vương hoài mưa bụi. Cứ để niềm đau sớm mau tàn rụi cho lửa yêu đương vẫn còn cháy đỏ trong lòng.
Đêm mưa bụi ngày nào đã vỡ tan với anh đêm này sao vắng lạnh Bao nhiêu mơ ước yêu thương ghi vào trong tâm não và quên đi phút giây đã yêu thương Phút yêu thương hờ ngày nào em trao gởi anh vẫn đợi chờ mà em vội sớm phai phôi.
Người yêu giờ đã xa xôi anh đành quên lãng nỗi sầu biệt ly Đường tình dẫu bước đơn côi mơ hình nhớ bóng đã xa đi rồi Đêm sắp tàn mưa bụi đã tan anh xếp lại vần thơ ngày mai trời lại sáng Xóa hết buồn đau để quên người lỗi hẹn một sáng mai nhìn trời tạnh mây quang.