Nghe nỗi nhớ mênh mông sương khói đêm sâu nghìn trùng Người đi trắng xoá mưa nguồn còn lại thu tím bâng khuâng Nụ tình trôi hà phương hoa bướm tương tư địa đàng Mùa đông sông ngân giá băng trăng úa soi gương muộn phiền
Anh đã đến như mơ em bỗng ngây thơ chẳng ngờ Một giây nhắm mắt ơ thờ để đời con gái mưa sa Tình nồng hương ngàn hoa đêm trắng bên nhau ngọc ngà Rồi như mưa mây lướt qua, nhung nhớ mi vương lệ nhoà
Thời gian mang đi tuổi xuân tình nhớ thổn thức giọt đắng Nắng mưa treo cợt má hồng biệt ly hoa tím phân vân Cánh chim mù xa gió ngàn kỷ niệm ru giấc cô miên
Hoa bưởi ngát hương đêm trăng xế sương rơi lạnh mềm Lặng nghe lá rớt sau thềm đèn mờ thao thức bên em Hỏi tình yêu là chi sao đến sao đi lạ kỳ Để em bơ vơ ngẩn ngơ chẳng biết quên hay đợi chờ