Ảo Ảnh (Y Vân)

Tác giả: Y Vân


Tân nhạc:
Yêu cho biết bao đêm dài
Cho quen với nồng cay
Yêu cho thấy bao lâu đài
Chỉ còn vài trang giấy

Giòng mực xanh còn đấy
Hứa cho nhiều dù bao lời nói
Đã phai tàn thành mây thành khói
Cũng xem như không mà thôi

Cổ nhạc:
Người ơi tôi sợ gió đêm Ðông thổi lùa qua song cửa
Trên những dòng thơ nhạt nhòa ngấn lệ rơi theo muôn xác lá lạnh cô phòng
Trăm nhớ ngàn thương năm tháng nhạt môi hồng
Trang giấy đơn sơ chưa phai nét mực
Sao chuyện chúng mình đã thành khói thành mây
Lối nhỏ quay về hiu hắt lá me bay
Sầu nhớ bâng quơ giữa gác lửng canh tàn
Những đêm dài dưới gối chiếc chăn đơn
Dạo khúc sầu thương qua điệu buồn nức nở ....ơ.....ơ

Ai đã ra đi với mối tình sương gió
Bỏ lại nơi đây một bếp lửa lạnh lùng
Có nhớ không anh khi dạo mấy cung đàn
Tôi lẳng lặng nghe từng lời tâm sự để gởi mộng hồn trên khóe mắt bờ môi
Rồi bây giờ còn lại một mình tôi
Hai ngả chia phôi, hai phương trời cách biệt
Tình một đêm dù mặn nồng thắm thiết
Nhưng buổi chia lìa chua xót lắm người ơi

Tân nhạc:
Những ân tình em đong bằng nước mắt
Khóc cho đầy hai chữ tình yêu
Phấn hương nồng anh xem tựa tấm áo
Đã thay màu ân ái từ lâu...

Những neo thuyền yêu đương thường dễ đứt
Khiến bao chiều trên bến tịch liêu
Vắng con tàu sân ga thường héo hắt
Thiếu anh lòng em thấy quạnh hiu...
Thiếu anh lòng em thấy quạnh hiu...

Cổ nhạc:
Người ơi tôi muốn cánh chim đơn đừng tung bay nữa
Hãy ở lại đây cùng tôi tâm sự khi ngoài kia mưa gió lạnh khung trời
Bếp lửa nhà tôi đã bừng sáng lên rồi
Ai đến rồi đi không một lời từ tạ
Gieo rắc mọi u buồn cho cô gái ven sông
Mà tâm tình này vẫn ôm kín cô đơn
Từng đêm thao thức trong bồi hồi tưởng nhớ
Hồn hoang vắng lạnh lùng chưa mở ngỏ
Trong buổi tàn canh với mắt đợi môi chờ

Tân nhạc:
Ðưa đêm vắng, đưa nhau về
Nay đơn bóng đường khuya
Khi vui thấy trăng không mờ
Lòng buồn nên trăng úa

Kìa phồn hoa còn đó
Những con đường buồn vui lộng gió
Những ân tình chìm trong lòng phố
Cũng theo hư không mà đi

Cổ nhạc:
Ðếm nhớ đếm thương qua những chiều ảm đạm
Tưởng tượng bóng hình ai trên vạn nẻo quan hà
Tôi sống âm thầm như cát bụi phù hoa
Bao kỷ niệm bây giờ là ảo ảnh
Người ơi năm tháng mong chờ
Biết đến bao giờ mới hiểu được tình tôi