1. [Gm] Quên đi má môi hồng nụ cười xinh
cho [Eb] tim ước mơ [Cm] đầu.
Quên [F] đi nơi quán xưa ngồi bên nhau
tình trao thấm môi [Bb] ngoan.
2. [Gm] Cho nhau tiếng yêu đầu tình thơ [F] ngây
lung linh với sao [Cm] trời.
Cho [F] nhau bao ái ân tình nồng say,
tình đam [D7]mê, tim yêu đến muôn [Gm] đời.
ĐK:
Anh [Eb] biết vì [D] ai đêm [Eb] dài đếm sao [Gm] buồn.
Ai [Eb] nhớ ngày [D] qua cung [G7] sầu gợi thoáng [Cm] mơ.
Thấp [F] thoáng nụ cười yêu thương ngày [Bb] nào,
tình êm [D] đềm, tình đợi [F] mong, tình bâng khuâng e ấp [Bb] trao.
Ai [Eb] thấu lòng [D] anh khi [Eb] tình khuất xa [Gm] mờ.
Ai [Eb] nhớ tình [D] anh trao [G7] người ngây ngất [Cm] yêu.
Phút [F] chốc tình người xa xôi lạnh [Bb] lùng,
người đi [Gm] rồi, người tìm [D] ai, người trông [D7] ai,
cánh sầu buông [Gm] rơi.
3. [Gm] Quên đi dáng yêu kiều một lần [Eb] yêu
tim đau đến muôn [Cm] chiều.
Ai [F] vui ai xót xa một lần yêu, một lần [D] thương
tim chơi [D7] vơi đến muôn [Gm] đời.