Du Khúc Hà Tiên (Vọng Cổ)

Tác giả:


Nói Lối
Tháng giêng vào hội Nguyên Tiêu
Hà Tiên xao xuyến dặt dìu xứ thơ
Một trời phố thị mộng mơ
Hữu tình sơn thủy ngẩn ngơ lòng người.

Lý Cái Mơn
Lòng rộn vui mùa xuân đang tới,
phơi phới muôn hoa, xuân về rạo rực lòng ta,
ơi quê hương mùa xuân đến thiết tha ân tình.

Nhìn biển xanh quê mình Hà Tiên,
nghe miên man bao lời ca,
ánh dương hồng… soi sáng đời ta.

Vọng Cổ (Câu 1)
Tôi gác lại một trời cơm áo.
Bốn phía mây trôi trong chiều mộng ảo, trên đôi vai bỏ lại gánh… ưu… phiền.

Dẫm gót phong sương xuôi ngược trăm miền. Hò 20

Ngược bến Tô Châu sông mờ mịt sóng,
tôi ngủ với trời mây nước non xanh. Xê 24

Đây bến Đông Hồ gió lộng mông mênh,
trăm hoa đua nở khắp Giang Thành. Xang 28

Trên khắp nẻo đường xứ mộng Hà Tiên,
thập cảnh mộng mơ ru hồn tôi xao xuyến. Cống 32

Vọng Cổ (Câu 2)
Nắng thênh thang gió lùa qua Thạch Động,
đồi mộng mơ hư ảo níu mây trời. Hò 16

Ơi Hà Tiên như viên ngọc rạng ngời,
tôi nghe tiếng chiều rơi đáy giếng. Hò 20

Chàng Thạch Sanh gảy đàn mời công chúa lên chơi,
Mũi Nai ơi, sóng bạc chơi vơi. Xê 24

Vít mây trôi cho cánh diều hoang hoải,
đá Dựng chiều nay bước chân quay trở lại. Xê 28

Nghìn sóng xô bờ,
xô cả bóng tôi trôi. Xang 32


Nói Lối
Pháo Đài xanh ngát mây trời
Xa mờ bóng nắng núi đồi mộng mơ
Chùa Phù Dung vọng câu thơ
Của người tráng sĩ đợi chờ trăng rơi

Lý Sâm Thương
Ơi, nắng xuân ấm êm,
lòng tôi càng yêu xuân thắm.

Bao ước mơ bâng khuâng,
giờ đây xuân mới lâng lâng.

Lòng ngập tràn yêu thương,
mừng quê hương đón xuân thanh bình.

Tình là tình non sông,
mùa xuân sang ánh lên sắc hồng.

Vọng Cổ (Câu 5)
Đây chùa Phù Dung chiều nghiêng in bóng núi,
hay mối tình ai bâng khuâng hờn tủi, bốn bức tường rêu dấu kín… tơ… lòng. Hò 16

Đồi núi nhấp nhô, mây trắng bềnh bồng. Hò 20

Phù Dung ơi chuyện tình rơi nước mắt,
dẫu sông cạn đá mòn mà tình vẫn không phai. Xê 24

Tiếng chuông chùa làm xao xuyến lòng ai,
năm tháng phôi pha nhưng tình kia sống mãi. Xê 28

Trời đày giai nhân ghét ghen chi tình ái,
chậu úp năm xưa có nhốt được ân tình. Xề 32

Vọng Cổ (Câu 6)
Gió lắt lay sao hồn tôi xao động,
hoàng hôn chiều chầm chậm buông rơi. Xang 12

Câu thơ cũ bâng khuâng hồn lữ khách,
tiếng thơ nào lay động giữa hư không. Cống 16

Hà Tiên xứ thơ sông nước bềnh bồng,
hồn Chiêu Anh Các mênh mông biển trời. Xê 20

Tôi dạo gót về thăm Lăng Mạc Cửu,
bóng thi nhân say giấc mộng anh hùng. Xề 24

Chia tay nhé Hà Tiên lưu luyến mãi,
bước chân về hồn cứ bâng khuâng. Xê 28

Tôi hẹn em một ngày quay trở lại,
sẽ họa vần thơ đẹp dịu dàng trao./. Liu 32