Ai Hiểu Lòng Em (Vọng Cổ)

Tác giả:


Trăng Thu Dạ Khúc
Tiếng, tiếng con chim nhạn
kêu sầu ngoài sông ôi thiết tha.
Trông ánh trăng tà,
em nhớ quê nhà.
Miền quê yêu dấu đã cách xa,
mấy thu lá rụng
chưa lần về thăm cố hương.
Đoạn trường làm sao?
Thân gái ba đào,
bến trong hay đục
ai nào hay đâu rủi may.


Hỡi! Hỡi ơi duyên phận
bẽ bàng đời em anh có hay?
Nước mắt đong đầy,
đêm vắng canh chày.
Buồn cho số kiếp quá đắng cay,
chữ yêu không trọn
chôn vùi đời em nơi xứ xa.
Thôi rồi đời hoa,
phai sắc hương tàn,
cố hương xa biệt
bao giờ về thăm anh hỡi anh?

Vọng Cổ (Câu 1)
Ôi tiếng nhạn bi thương nghe nức nở từng cơn như nỗi lòng người xa xứ.
Số phận đắng cay đoạ đày thân lữ thứ ai hiểu lòng em người thiếu nữ... xuân... thời.

Mười tám tuổi xanh đã phong kín cuộc đời. Hò 20

Thương Cha Mẹ suốt một đời lam lũ,
Nơi chốn bưng biền phèn nhuộm móng tay. Xê 24

Mưa lũ kéo về căn nhà nhỏ lung lay,
kèo cột đung đưa như cánh võng ban chiều. Xang 28

Thương đám em khờ chăn bầy vịt chíp chiu,
áo rách, đói ăn thân gầy như cọng lác. Cống 32

Vọng Cổ (Câu 2)
Hoàn cảnh không may nhà nghèo xơ xác,
em biết làm sao giúp đỡ cha mẹ hiền. Hò 16

Mơ ước làm sao mình có thật nhiều tiền. Hò 20

Để sửa lại căn nhà dột nát,
cho em nhỏ đến trườngtrong tà áo trắng tinh. Xê 24

Mười tám tuổi đầu đời ngát hương trinh,
tình chớm nở cũng vội tàn trong nuối tiếc. Xê 28

Xa xứ lìa quê em đi xa biền biệt,
hy sinh bản thân mình để cha mẹ đỡ cần lao. Xang 32

Trăng Thu Dạ Khúc
Lỡ, lỡ câu duyên phận
muôn đời lòng em luôn khổ đau.
Em sống bên người,
em không thể vui cười.
Vì con tim đã héo khô,
đớn đau cam chịu
nhọc nhằn ngày đêm ai có hay?
Nhưng vì mẹ cha,
chữ hiếu phải lo tròn,
khổ thân em chịu
đau buồn nào đâu dám thở than.

Vọng Cổ (Câu 5)
Xin hãy hiểu cho em đừng trách hờn câu vong phụ.
Bởi muốn mẹ cha sống cuộc đời no đủ thoát cảnh gian nan lam lũ... cơ... hàn. Hò 16

Đành chấp nhận xa anh và mang tiếng phũ phàng. Hò 20

Người ta giàu có nên sẵn sàng giúp đỡ,
cho cha mẹ già thoát khỏi cảnh lầm than. Xê 24

Ước tấm thân này em xẻ được làm đôi,
để sống trọn tình yêu và vẹn tròn chữ hiếu. Xê 28

Hoàn cảnh éo le em xin người thấu hiểu,
đừng trách chi em đời con gái ba đào. Xề 32

Trăng Thu Dạ Khúc
Đã, đã không duyên nợ
thôi đành lìa xa anh hỡi anh.
Phương ấy an lành,
anh hãy yên lòng
Tìm vui duyên mới dệt ước mơ,
để em yên dạ
không còn vì anh thêm khổ đau.
Nơi này làm dâu,
em sống bên người,
xếp bao kỷ niệm
chôn vào thời gian mong lãng quên.

(Về Vọng Cổ - Xề 24 - Câu 6)

Vọng Cổ (Câu 6)
Anh hãy quên em mà vui vầy duyên mới,
kỷ niệm tình ta như nước chảy qua cầu. Xề 24

Quê người xứ lạ làm dâu,
chôn vùi một mối tình đầu trong tim. Xê 28

Tàn canh lệ đẫm môi mềm,
đêm buồn xứ lạ nỗi niềm đầy vơi. Hò 32