Vầng Trăng Đò Đưa

Tác giả: Chưa Biết


1. Em tóc xõa che vầng trăng
Che nỗi buồn sâu lắng
Em xa anh một mình hát
Mà sông Lam núi Hồng ngàn năm sánh đôi
Dù hết nước, hết cây vẫn còn mãi tình
Em xa anh trăng sáng một mình.

[ĐK1:]
Vầng trăng đò đưa
Buồn sao mênh mông tình dài hơn sông
Còn nhớ hay không lời ước hẹn
Anh đi biền biệt cá chẳng xủi tăm
Đợi chờ một khắc bằng mấy trăm năm.

Vầng trăng đò đưa trăm năm mái chèo
Vạn năm cánh buồm
Triệu năm bên bờ còn hát đợi anh
Trăng đây ấp thuyền như lời ước nguyện
Núi Hồng sông Lam không bao giờ hết tình.

[Ngâm:]
Tôi có một vầng trăng sáng đến lạ thường vì buồn thương da diết
Tôi có một tình yêu nào tính chi hơn thiệt
Như núi Hồng sông Lam mãi mãi bên nhau yêu nhau
Cách trở vẫn đợi chờ, tôi hát vầng trăng đò đưa.

2. Trăng sáng tỏ đôi bờ
Trăng lững lờ buông ảo
Nghe sương rơi giọt giọt nhớ
Nhịp chèo khua ví dặm vào thiên thu
Rằng giận thương trách chi bên lở bên bồi
Lênh đênh em hết đứng lại ngồi.

[ĐK2:]
Vầng trăng đò đưa
Trời lâu không mưa
Tiếng hạc lưa thưa
Càng nhớ thương anh biết mấy cho vừa
Trăng sao vằng vặc, gió Lào càng to
Rộng dài càng lắm, càng lắm âu lo.

Vầng trăng đò đưa em xuôi bến Thủy
Ngược lên bến Lường
Lần theo giai điệu tha thiết tìm anh
Trăng đục đã từng nhớ anh vô chừng
Nếu còn mai sau em vẫn đợi vẫn chờ
Trăm năm mái chèo, vạn năm cánh buồm
Triệu năm bên bờ còn hát vầng trăng đò đưa.