Khóc Muộn ( Bạc Gió Chế ) (Thành Được)

Tác giả: Thành Được


Ngâm : Lên non
mới biết non cao
nuôi con mới biết
công lao mẫu từ.
Mẹ già như chuối ba hương
như sôi nếp bột
như đường mía lao.
Mẹ ơi! mẹ hỡi có hay
mẹ đi để lại
con thơ u buồn.

Mẹ ơi năm này
con về quê nhà mừng xuân
lệ thắm tràn mi
con buồn
khóc thương đời mình
giờ này
mẹ đã ra đi
để lại con
côi cút trong đời.
Nước mắt tuôn trào
nhớ lại những ngày xa xưa
mẹ đứng gọi con
ngày nao
con mới trở về
cùng cả nhà
sum họp ngày xuân
mẹ mong con
bao tháng năm dài.
Mẹ ơi bây giờ
con về mẹ lại ra đi.
Mẹ hỡi mẹ ơi!
lòng con
đau thắt nghẹn ngào
giờ này
con đứng nơi đây
nhìn mẹ yêu
nhắm mắt lìa đời.
Gió... gió thổi làm chi
cho lòng tôi quặn thắt
nước chảy ngược dòng
sầu héo bờ mi
sáo bay lạc đàn
tìm bầy thương nhớ
cánh cò mồ côi
tìm kiếm mẹ hiền.
Gió... gió thổi về đâu
cho con nhắn gửi
đôi lời với mẹ con
rằng con có lổi mẹ ơi
để mẹ hiu hắt
cô đơn một mình,
mồ côi
tội lắm mẹ ơi!
chén cơm nước mắt
mỗi ngày làm thinh.
Chấp tay khấn nguyện
một lần gặp lại mẹ yêu
sưỡi ấm lòng con
tình thương
bao tháng năm dài
miệt mài
xa cách đôi nơi
mẹ yêu ơi!
giờ mẹ ở phương nào?