Hoàng Hôn Chiều Buông (Dương Hoàng Giang)

Tác giả: Dương Hoàng Giang


Chiều hoàng hôn,đứng nghóng chờ ai?,người xưa đâu mất? dỡ dang tình tôi,đêm nằm thao thức về em, ánh trăng lơ lững thêm sầu miên mang

Mới ngày nào đây em nói cùng tôi,dù trăm năm nữa ta vẫn còn nhau, sao giờ? ai nỡ đành tâm, quên câu hẹn ước, quên cả tình tôi.

Rồi Chiều nay, đứng ngắm hoàng hôn, lòng như ai xé,ai cào trong tim,thôi rồi nát con tim mình, mùa đông xe buốt tái tê cỏi lòng...
Dk
Người ơi.... sao em nỡ đành tâm, quên những ân tình bao vui buồn ta luôn có đôi, giờ sao? Ta trách ai vô tình,không xót thương thân mình,để bây giờ tình thêm trái ngang,
Người đi.. sao ta vẫn còn đau, nhớ ánh trăng lung linh đêm trăng thề ngàn năm sắc son
giờ đây,ánh trăng đã phai màu đau xót xa nghẹn ngào ôm trong lòng, mỗi lần chiều buông..

( Đau xót xa nghẹn ngào ôm trong lòng..mỗi lần chiều buông..)