LK Chuyện Tình Người Đan Áo, Con Đường Xưa Em Di & Người Yêu Cô Đơn

Tác giả: Chưa Biết


Chuyện Tình Người Đan Áo (Trường Sa)

Có người con gái,
đông về đan áo ấm ra sa trường
Ước mơ không nhiều,
mong niềm vui bé đến phương trời xa
Ai đi trong giá lạnh
chẳng nghĩ chuyện người đan áo
Một vừng trăng xẻ bóng chia đôi
Áo đan chưa rồi,
lỡ mưa đông về giá lạnh người đi.

Mỗi mùa đông đến,
đem từng cơn gió rét run vai gầy
Nhớ ai âm thầm gom đầy
nhung nhớ viết lên thành thơ
Trong tâm tư áo dệt bằng
những giòng lệ yêu dấu
Tặng người yêu lạnh giá đêm thâu
Đã thương nhau rồi,
mấy ai không ngồi đan mộng từng đông.

Mùa đông ai đem áo gởi đi.
Mùa đông ai đang ước lời mặn nồng.
Lúc chim chiều về có đôi.
Để mưa gió về đừng lạnh lùng
Để em trong bao ngày xa cách,
đan mộng đẹp vào chiếc áo mùa đông
Cây lá âm thầm chờ mùa xuân thêm tươi
Lá rơi mấy mùa là mấy đông em chờ.

Nhớ mùa đông đến em ngồi
đan áo ấm ra sa trường
Áo tuy không dầy nhưng lòng
thêm ấm những khi hành quân
Cho em mơ có một chiều nắng
đẹp tình đất nước
Người về vui hạnh phúc tương lai
Áo đan xong rồi,
nhớ cho em gởi muôn vạn niềm thương.

Con Đường Xưa Em Đi (Châu Kỳ, Hồ Đình Phương)

Con đường xưa em đi, vàng lên mái tóc thề, ngõ hồn dâng tái tê
Anh làm thơ vu quy, khách qua đường lắng nghe chuyện tình ta đã ghi

Những mùa trăng vu quy, vì mưa gió không về
Chiến trường anh bước đi
Có nàng hoen đôi mi, ngóng theo đường vắng hoe... Hỏi còn ai cố tri

Em ơi! nhìn gió lên khơi, lòng có trông vời một người xa cuối trời?
Nơi đây phiên gác canh dài, e ấp đôi lời mình còn nhớ thương hoài

Em ơi! màu áo phong sương, mình ước huy hoàng được bàn tay chính nàng
Dâng hoa, dâng hết ân tình
Tình đến bao giờ
Hỏi đường xưa mà nhớ con đường xưa em đi
Thời gian có quên gì
Đá mòn kia vẫn ghi, ghi một đêm trăng thanh
Quán bên đường vắng tênh
Chỉ còn em với anh.

Người Yêu Cô Đơn (Đài Phương Trang)

Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không duyên
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không thành
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng dở dang
Yêu ai cũng lỡ làng dù rằng tôi chẳng lỗi chi

Đời tôi cô đơn nên yêu ai chẳng bao lâu
Ngày mai đây em lên xe hoa bước theo chồng
Đời tôi quen cô đơn nên tôi chẳng trách em
Tôi quen rồi những chuyện
dang dở từ khi mới yêu !

Tôi quen, tôi đã quen rồi em
Dang dở khi tình yêu không xây trên bạc vàng
Tôi quen, tôi đã quen rồi em
Em khóc làm chi nữa bận lòng gì kẻ trắng tay

Tôi xin, xin chúc em ngày mai
Hoa gấm ngọc ngà luôn
vây quanh em cả cuộc đời
Riêng tôi, duyên kiếp luôn dở dang
Nên suốt đời tôi vẫn yêu cô đơn như tình nhân

Đời tôi cô đơn bao năm qua vẫn cô đơn
Dù ai đẹp đôi nhưng riêng tôi vẫn lạnh lùng
Trời cho tôi cô đơn bao nhiêu lần nữa đây
Tôi không hề trách đời
hay giận đời luôn đổi thay !!!